May mắn là thứ khó đến với chúng ta nhiều lần trong đời. Hơn nữa, vận may đến không ở yên trước mắt ta mà vụt qua trong thoáng chốc, nên ta phải nhanh chóng nắm bắt lấy.
Câu chuyện: Ba điều ước
Ngày xửa ngày xưa, trên ngọn núi nọ có hai vợ chồng tiều phu sinh sống. Ngày ngày họ mưu sinh bằng cách lên rừng đốn củi. Một ngày nọ, người tiều phu tìm thấy một cây lãnh sam lớn. Anh ta vừa định vung rìu đốn thì nghe thấy tiếng nói: "Xin đừng chặt cây này."
Người tiều phu kinh ngạc đánh rơi cây rìu, vội vã nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Giọng nói thì thào lại vang lên: "Tôi là yêu tinh trong rừng. Xin ngài đừng chặt cây lãnh sam. Vì nó rất quan trọng đối với chúng tôi."
"Ta hiểu rồi. Ta sẽ không chặt cây đó đâu."
"Cảm ơn ngài. Để tạ ơn, tôi sẽ thực hiện ba điều ước của vợ chồng ngài."
Yêu tinh tiếp tục giải thích: "Nhưng tôi chỉ có thể thực hiện ba điều ước đó trong vòng một tuần thôi. Hai người hãy suy nghĩ thật kỹ nhé."
Người tiều phu sung sướng quay về nhà bàn với vợ.
"Có thể ước ba điều. Mình ơi, ước gì bây giờ?"
"Dĩ nhiên là có thể giàu có và sống lâu rồi."
Hai vợ chồng ngồi bên bếp lửa bàn bạc mãi mà vẫn chưa quyết định được nên ước điều gì.
Người vợ đang đói bụng bất giác nhìn bếp lửa rồi thì thầm: "Lửa này mà nướng xúc xích thì ngon phải biết. Giá mà có một cây xúc xích thật to thì tốt nhỉ?"
Tức thì từ trên tầng nhà liền rơi xuống một cây xúc xích to đùng.
"Ôi chết rồi!" - Người vợ hốt hoảng ép chặt hai bàn tay vào miệng nhưng đã quá trễ.
"Cái bà ngốc này! Mất đi một điều ước quan trọng rồi! Cây xúc xích này cắm dính vào mũi bà luôn đi!"
Ngay lúc đó, cây xúc xích liền bay lên dính chặt vào mũi người vợ.
Người tiều phu thấy vậy hốt hoảng, cố sức kéo cây xúc xích ra khỏi mũi vợ nhưng kéo mãi nó vẫn không chịu rời ra. Người vợ vừa khóc vừa nói:
"Hãy lấy cây xúc xích ra khỏi mũi tôi!"
Lập tức cây xúc xích rời khỏi mũi người vợ và rơi xuống đất.
Tận dụng may mắn cần phải có trí tuệ
Từ một việc nhỏ mà vợ chồng người tiều phu đã có được may mắn bất ngờ. Nếu như đây là đôi vợ chồng có trí tuệ chắc chắn đã có thể tận dụng tối đa cơ hội và nắm bắt vận may. Nhưng đáng tiếc cả hai người đều không đủ thông minh để tận dụng cơ hội bất ngờ này. Kết cục, may mắn vuột mất và chắc chắn cả hai vợ chồng sẽ vô cùng hối hận, nghĩ: "Tại sao mình lại nói ra những điều ước tầm phào như thế?".
May mắn là thứ rất hiếm khi ghé thăm, hai vợ chồng tiều phu có lẽ khó mà gặp được may mắn như vậy lần nữa. Cho nên bài học có thể rút ra qua câu chuyện này là: "Dù vận may có đến, người không có trí tuệ cũng chẳng làm nên tích sự gì."
Chắc hẳn nhiều người sẽ liên tưởng đến câu thành ngữ: "Nữ thần may mắn chỉ có tóc phía trước, không có tóc đằng sau." (Câu thành ngữ nước ngoài, hiểu theo nghĩa đen là nữ thần may mắn chỉ có tóc phía trước nên chỉ có thể nắm được tóc của nữ thần khi đi hướng về phía trước mặt bà mà thôi, còn khi đã để bà đi sượt qua rồi thì không thể nào nắm tóc được nữa. Hiểu theo nghĩa bóng là may mắn chỉ thoáng qua trong khoảnh khắc, bỏ lỡ thời cơ sẽ không thể có lại được.)
May mắn là thứ khó đến với chúng ta nhiều lần trong đời. Hơn nữa, vận may đến không ở yên trước mắt ta mà vụt qua trong thoáng chốc, nên ta phải nhanh chóng nắm bắt lấy.
Thường có ba nguyên nhân khiến con người để vuột mất may mắn:
- Nguyên nhân thứ nhất vì họ không nhận ra đó là may mắn dành cho mình. Trong trường hợp này, may mắn không biểu hiện rõ ràng như ở câu chuyện trên mà sẽ khiến người gặp được phân vân không rõ. Với những tình huống như thế, chúng ta cần phải có trí thông minh sáng suốt để nhận ra vận may đến với mình.
- Nguyên nhân thứ hai là chần chừ do dự. "Bây giờ mình hơi bận nên thôi để cuối tuần này", "Chờ đến nghỉ hè năm nay"… cứ chần chừ như vậy, đến lúc muốn nắm lấy, may mắn đã rời đi mất rồi.
- Nguyên nhân thứ ba do thiếu dũng khí. Một người biết rõ là may mắn nhưng không tự tin nên không đủ nhiệt thành và dũng khí để nắm lấy cơ hội.
Dù trường hợp nào đi nữa, may mắn vẫn là thứ khi đã để vuột mất sẽ không thể nào đuổi theo bắt lại được. Bởi nữ thần may mắn vốn không có tóc đằng sau! Tận dụng may mắn cũng cần phải có trí tuệ! Nếu không dù ông trời có thương xót đến đâu, ta cũng chẳng thể đổi vận.
*Bài viết được trích từ cuốn "Tầm nhìn hạn hẹp bắt chẹt tư duy".